Kí ức thu vàng tình còn “man mác” – Không biết tự bao giờ mùa thu làm cho những ai còn vương vấn một “tâm tình” một nỗi buồn man mác, se se một chút “chạnh lòng u uất” về những kỉ niệm còn vương vấn trên con đường trải dài lá thu vàng rơi. Ai đó bảo tôi rằng mùa thu là mùa xa nhau những ai yêu nhau vào mùa thu sẽ cũng có một mối tình buồn như mùa thu vậy? Thu buồn, thu vương vấn, thu đau thương… nhưng rất đẹp và bình dị với những ai “lê thê” trên những con đường tràn ngập mùi hoa sữa, chạm nhẹ trên những con đường xa thẳm với lá vàng rơi lát đát đầy niềm “tâm sự”.
Em và tôi có phải quen biết nhau vào mùa thu kia? Mùa thu của những mùi hoa sữa thoảng thoảng gặm nhắm tâm hồn, cùng lá vàng rơi đến “não nề”. Ai đó có biết rằng thu vàng còn vương vấn trên lối mòn nhỏ thân quen cùng những kỷ niệm một thời hoang dại để rồi “rơi rớt” những mảnh tình thơ “man mác” về một mối tình không hề phai nhạt phải chăng đó là “tình đầu” còn vương vấn trên bờ môi “khô rát” thoảng chút “hoang dại”.
Thơ tình buồn: Vương vấn kí ức thu vàng tình còn “man mác”
Thu đến, thu đến, thu đến…
Gió thoảng đưa mùa thu hanh nhẹ
Thu vàng “lớm chớm” thay lá vàng
Chút gió heo may sao chạnh lòng
Thu đến rồi đó em có hay?
Thu đến, thu đến, thu đến…
Mơn man làn gió, tóc em bay
Mùi hương ai đó, ngỡ đã quên
Mưa tí tách rơi, gợi nhớ sao?
Mảnh tình nhỏ, bóng dáng nơi nào?
Thu đến, thu đến, thu đến…
Sau năm tháng trái tim “lặng tiếng”
Không giận hờn, cũng chẳng buồn ghen
Khóe mắt sâu giấu niềm nhung nhớ
Yêu thương kia chậm theo gió bay
Thu đến, thu đến, thu đến…
Tìm về, tìm về chốn bình yên
Lá rụng vàng ngập cả đường về
Anh lắng nghe âm thanh trong gió
Em lặng thầm “anh còn nơi đó”?
Thu đến, thu đến, thu đến…
Đã mấy mùa, thu đến rồi đi
Anh vẫn đợi em nhưng “quá dài”
Nhớ kỷ niệm chẳng biết đâu kể
Thu về cứ thế anh vẫn mong….
Đây là một trong những bài thơ của mình, nó là nỗi niềm cảm xúc chợt dâng theo khi “tháng 9 về” tháng 9 tháng của mùa thu có “lá vàng rơi”, gặm nhấm về những kỷ niệm một thời đã xa.
Hãy theo dõi những cảm xúc trong tôi!
Thơ hay quá nhỉ
Chỉ là bất chợt 🙂
Rất có năng khiếu thơ văn. Hay đó bạn.
Ngẫu hứng thôi mà bạn 🙂