[Thơ tình yêu] Tháng 10 gửi gió se lạnh đầu đông – Tháng 10 đến rồi đó, em có thấy sắc trời thay đổi lắm không? cơn nắng kia nhạt nhòa yếu ớt dưới màn sương giăng mờ, mây trời kia đâu sao chẳng thấy sắc có phải gió đông đến mang đi tận nơi cuối trời để lại nơi đây một khoảng trời hiu quạnh, có phải trước kia mình đã quen với cái nắng ấm áp, với con tim ấm nồng để giờ đây con nắng đó trốn biệt nơi nào? cuối tháng 10 rồi đó em có về không nơi đây những cơn gió đông se lạnh đến buốt người cần lắm cái hơi ấm của một ai đó để cho con tim nhỏ này ấm nồng hơi men!
Tháng mười về đưa tiễn lá vàng qua thềm, mùa ngập ngừng sắt se tia nắng ngả gợi trong ta một nỗi niềm thương nhớ chưa xa, em ơi hãy đừng có vội đi như những cơn gió mùa heo may, dẫu có vui, dẫu có buồn xin hãy mở lòng đón gió đầu đông, anh vẫn nơi đây nhìn về phương trời đó có một bóng dáng nhỏ thân thương bước dưới đường xưa trong màn mưa hiu hắt để tìm về nỗi niềm của mưa.
Thơ tình yêu: Tháng 10 gửi gió se lạnh đầu đông
Gió đầu đông tuy có lạnh nhưng sao lòng vẫn ấm phải chăng con tim này đã biết yêu, đã biết nhớ, đã biết mong chờ, em đừng có đợi tôi nhé mà hãy đến bên tôi thật nhanh và đầy mạnh mẽ để tình kia nồng nàn giữa gió lạnh đầu đông!
Gió đông lả lơi qua con phố nhỏ
Hàng cây trụi, hoa sữa cũng nao nao
Mùa ngập ngừng sắc se tia nắng ngả
Gợi nỗi niềm thương nhớ như chưa xa
–**–
Gió đầu đông se lạnh vấn con tim
Giật mình tìm sợi nắng hồng trôi đâu?
Để ai thương nhớ, âu sầu bên hiên
Gieo thêm cái lạnh ẩn sâu trong lòng
–**–
Mùa thổn thức mân mê niềm hư ảo
Thu viên tịch, đông sầu đến chia xa
Mắt xa lắm tìm trong đêm trắng xóa
Rét trở trời mơ hơi ấm ai trao?
–**–
Tháng mười về em có đợi có mong
Nhớ phố xưa con nắng đó trải dài
Em có thấy trong dạt dào gió lộng
Có tình anh chờ đợi trong gió về?
–**–
Tháng mười về ai đó thả hồn rơi
Rồi thao thức đêm dài canh thẳm thẳm
Em ở đâu để anh lạc trong mộng mị
Dạ khúc buồn …nhớ… dằm tim .. nức nở
–**–
Tháng mười à? đừng ru ta thiêm thiếp
Để nỗi buồn xâm chiếm mảnh hồn ta
Để ta vui trong những ngày hoang dại
Đón em về trong tiếng hát giòn tan!
Bài thơ: Tháng 10 gửi gió se lạnh đầu đông
Đây là một bài thơ tình được lấy cảm hứng từ những thay đổi của tháng 10, tháng 10 tháng của những cơn mưa giòn tan, tháng của những cơn gió đông se sắc, lạnh mang cho ta một cảm giác buồn, vui vu vơ… giữa cuộc sống bộ bề đầy lo toan.
tháng 10 vẫn còn nóng lém :v
ở tôi nay se lạnh rồi!
Ông ở where??